TÔI CHỈ LÀ HẠT CÁT TRÊN HOANG MẠC SƠ KHAI . TÔI CHỈ LÀ GIỌT NƯỚC NGOÀI BIỂN KHƠI HÙNG VĨ ...
Thứ Tư, 12 tháng 2, 2020
ĐÒ ƠI!
Ta hẹn đò - trở lại bến xưa
Ôn kỷ niệm nắng mưa một thuở
Ta - đêm nằm nghĩ suy, trăn trở
Nhớ con đò hay ta nhớ người.
Ngày - chân đặt lên cát vàng tươi
Bến sông bỗng rạng ngời hạt nắng
Ta - đứng đó tưởng chừng thinh lặng
Dẫu sóng xô bờ cuộn đá gành.
Tìm mỏi mòn - đâu dáng dừa xanh
Bóng con đò thoáng nhanh tâm trí
Cây cầu bắc qua sông kỳ vĩ
Đò ơi! Ta đã lạc mi rồi.
Ngược ký ức - bổi hổi, bồi hồi
Nỗi nhớ chảy thành dòng nóng bỏng
Nước mắt ta hãy còn ngưng đọng
Trên khoé mi mà ngỡ hạt mưa.
Mưa ngày ấy - thấm áo lụa thưa
Lòng ta cũng lạnh tanh lần nữa
Người quay lưng - con đò nghiêng nửa
Về phía ta - chở nỗi ưu sầu.
Dẫu bến xưa giờ đã có cầu
Ta vẫn nhớ con đò ngày đó
Nhớ người xưa chưa lần dám ngỏ
Yêu ta - dù nho nhỏ, đò ơi!
PEARL
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Thơ hay, DVD thưởng thức...
Trả lờiXóaVậy đó!
Con đò xưa vẫn mãi
Khắc ghi lòng...
Tê tái bến sông...
DVD chúc HN an lành!
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaDạ, PEARL cảm ơn anh DVD rất nhiều ạ.
Xóa