CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014

THƠ CŨ GOM VỀ




1 . Khép Lại Một Thời Dang Dở
 

Nếu có một ngày ve  ngân nga hát
Khúc nhạc buồn réo rắt gọi hè về
Hàng phượng già thắp lửa rực bên đê
Đêm êm đềm, mảnh trăng quê lành lại.
 
Ta gặp nhau giữa vô vàn ngang trái
Ý hợp tâm đầu, đâu dễ tìm ra
Đời muôn nẻo, xuôi ngược khắp gần xa
Vững niềm tin vượt qua lòng nghi ngại.
 
Trái tim yêu tội tình gì…có phải?
Sao nỡ đành giãy chết thật thê lương
Chữ si mê…trăn trở mãi …còn vương
Ký ức nhạt phai…sao đành , người hỡi!
 
Dẫu biết rằng cõi đời là tạm bợ
Sóng lòng khi dữ dội lúc lặng thầm
Duyên ba sinh vẫn đẹp đến trăm năm
Đừng nói tiếng biệt ly sầu muôn thuở.
 
Hãy dìu nhau bước đến chân trời mới
Xây lâu đài , dệt viễn cảnh bằng thơ
Gieo trắc bằng hoa mỹ đẹp như mơ
Cùng khép lại một thời tình dang dở.





 

2 . Niềm Sầu
 

Ta buồn ngồi dưới gốc sầu đâu
Hoa nắng rụng... lênh loang đỉnh đầu
Cánh gió lững lờ trêu tóc rối
Mây giăng bỡn cợt ánh mắt rầu.
 
Ta rót vào lòng giọt ngâu đêm
Giọt nhớ mềm môi , rớt bên thềm
Giọt thương ứ đọng hồn cô lẻ
Giọt dỗi hờn rơi …chạm nỗi niềm.
 
Ta thả thêm vào sáng tinh mơ
Một chút ngu ngơ , bất cần đời
Lướt qua phố nhỏ vừa tỉnh giấc
Chợt thấy mình bé lại tuổi thơ.
 
Ta bước  thờ ơ men lối quen
Ý nghĩ dằn co cứ đan xen
Ta cố quên đi …càng lại nhớ
  Một vết thương tình đã cài then.
 
Thôi , ta úp mặt vào hư không
Lặng, nghe lao xao khắc khoải lòng
Bóc , tờ lịch cũ …tình xa vắng
Lụn, ngày rưng rức…đêm chênh chông.




3.  Thế Là




Thế là Ba ra đi
Không một lời từ giã
Vĩnh biệt đời hối hả
Tuổi Xuân mới lưng chừng.
 
Thế là Mẹ bỗng dưng
Trở thành người quả phụ
Khi tuổi đời thật thụ
Rất trẻ đến không ngờ.
 
Thế là em bơ vơ
Tuổi thơ đầy nước mắt
Những đêm dài dằng dặc
Giấc mơ gọi Mẹ Ba.
 
Thế là đời phong ba
Cướp đi niềm vui sống
Bán non sức lao động
Em… xác tàn , tâm đau.
 
Thế là lòng tôi xao
Giọt nước mắt nghẹn ngào
Rớt xuống đời chênh chao
Em tôi , ngày đi xa .
 
Thế là em gặp Ba
Nơi bắt đầu sự sống
Mẹ cũng đang trông ngóng
Đoàn viên ngày thăng hoa.
 
Thế là một đóa hoa
Khói hương loang nghi ngút
Trôi theo dòng cảm xúc
Tôi mặc trầm bóng em.


4 . Dặn Lòng
 
Đời mỏi mệt bước chân càng hoang hoải
Gánh trần ai quằn nặng mảnh vai gầy
Khoảng bình yên bao biến động đổi thay
Sóng lòng vỗ quắt quay luồng suy nghĩ.
 
Nhắm mắt lại ước một điều bình dị
Tâm an lành giữa dâu bể trầm luân
Thêm sức mạnh vượt qua mọi gian truân
Sống không thẹn với lòng dù rời rã.
 
Phiên chợ đời nổi trôi điều mặc cả
 Bán lợi danh , mua chức phận làm người
Tàn cuộc chơi , kẻ khóc dở …người cười
Buồn …nghiệt ngã… thói thường vẫn như thế.
 
Ta dặn lòng một đời không ô uế
Đem tình thương dập tắt mọi hận thù
Nhóm bùng lên ngọn lửa chốn hoang vu
Soi đêm tối thành ngày thêm tươi đẹp.  


5 . Hạ Chờ
 
Anh có thấy phượng hồng khoe sắc thắm
Ve gọi hè ra rả khúc biệt ly
Những cơn mưa hối hả đến rồi đi
Làm ướt sủng cả khung trời thương nhớ.
 
Phương xa đó anh có nghe vời vợi
Tình yêu em trao gởi trọn về anh
Dẫu biết đời đầy dẫy những khúc quanh
Em đứng đợi …nơi đầu gành cuối bể.
 
Mùa Hạ này anh ơi em vẫn thế
Áo tím đến trường,lời thệ trong tim
Nhặt xác phượng rơi, ngơ ngác kiếm tìm
Hình dáng  anh ẩn hiện trong tâm trí.
 
Đã bao hè cách xa rồi anh nhỉ
Bấy nhiêu lần ngắm phượng vĩ lòng đau
Em biết  anh chưa phỉ chí anh hào
Không về lại khung trời đầy kỷ niệm.
 
Em cố giấu niềm sầu qua sắc  tím
Thủy chung chờ hình bóng đã mù xa
Gói yêu thương em gởi ngọn gió tà
Chuyển đến anh món quà … yêu và nhớ.

  
 

6. Khúc Hạ Buồn  

 Dòng hồi tưởng chảy ngược miền ký ức
Kỷ niệm xưa tắm mát mảnh hồn côi
Nhớ thật nhiều khoảnh khắc bỗng ngừng trôi
Quá khứ thức sau tháng ngày vùi ngủ.
 
 Khúc ve sầu níu chân người lữ thứ
Cành phượng hồng trăn trở những nghĩ suy
Ai ngóng trông mòn mõi cánh chim di
Bay ngược gió biết bao giờ trở lại.
 
Mùa hạ đến nắng sân trường hoang hoải
Tà áo bay khắc khoải nỗi ưu phiền
Giảng đường hôm nay vắng bóng sinh viên
Chỉ còn lại bảng đen và phấn trắng.
 
Em đứng đó lắng nghe điều thầm lặng
Khúc hạ buồn vang , quay quắt  nhớ thương
Cánh chim trời tung bay khắp muôn phương
Cõng hạ mộng vào thiên đường thi vị.  
 

7. Cảm Ơn Đấng Sinh Thành
 
Cảm ơn Mẹ hơn chín tháng cưu mang
Sinh ra con vào một chiều mùa Hạ
 Và đặt tên , một loài hoa rất lạ
Nhưng thân quen với lứa tuổi học trò.
 
Cảm ơn Ba truyền cho dòng máu đỏ
Ngấm trong từng mao quản đến buồng tim
Thắp sáng lên ngọn lửa rực trong đêm
Tình yêu thương , nghĩa nhân , lòng bác ái.
 
Cảm ơn đấng sinh thành đã không ngại
Mẹ vượt biển nông , Ba dựng túp lều
Xây hạnh phúc trên nền tảng thương yêu
Con lớn lên tinh khôi không tì vết.
 
Cảm ơn  những  gì Ba Mẹ thêu dệt
 Viễn cảnh tương lai tươi đẹp sắc màu
Đối với con , Ba Mẹ - niềm tự hào
Ánh sao sáng rọi soi đời con trẻ.  


 



8. Sầu
 
Ta hái trái sầu trên cây đau
Nhặt hạt ưu tư rớt xuống rào
Đem sao vị đắng thành thuốc bắc
Trị bệnh chán chường, trí hư hao.
 
Ta ném nỗi buồn vào khoảng không
Để gió cuốn đi , khỏi lụy lòng
Vứt cơn thất vọng xa tầm với
Còn lại niềm tin sáng rực hồng.
 
Ta khép cửa lòng nhốt con tim
 Kéo rèm tâm khảm ngủ êm đềm
Ký ức loay hoay bừng tỉnh dậy
Một thoáng muộn màng chạm sao đêm.
Ta tìm chính ta giữa hồng trần
Đường đời chi chít những phân vân
Ta va vấp mãi cơn sầu não
Vướng víu lo toan , nhọc tấm thân.
 
Ta giấu niềm riêng trong mắt sâu
Che đôi mi ướt , thản nhiên sầu
 Cắn miếng đắng cay tràn huyết quản
Uống cạn ly buồn say nỗi đau.  

 


9. Bàn Tay Mẹ
 
Ngả đầu trên gối Mẹ hiền
Con như sống lại một miền ấu thơ.
Bàn tay Mẹ vuốt tóc tơ
Xoa dầu trái gió trở trời con đau.
Bàn tay đánh khẽ giơ cao
Dìu con qua những lao đao đời thường.
Nâng con vượt dốc chán chường
Cho con hy vọng , tình thương vô vàn.
Vết chai dày với thời gian
Gân xanh chứng tích những trang nhọc nhằn.
Bàn tay Mẹ đẹp vô ngần
Đảm đang sớm tối thay phần cho Ba
Bàn tay Mẹ tựa bông hoa
Xòe ra năm cánh chói lòa đức tinh
Dạy con nhân nghĩa thâm tình
Dắt con qua những hành trình bể dâu
Dẫu bàn tay ấy xanh xao
Với con vẫn mãi hồng hào như xưa
Con yêu quý mấy cho vừa
Đôi bàn tay Mẹ nhặt thưa vết đời.




10. Có Phải Anh Là Vùng Trời Khao Khát

Có phải anh là vùng trời khao khát
Em mơ hoài được mê mãi rong chơi
Vòng tay ôm nguyên vẹn mảnh tình thơ
Khép mi hờ niềm tương tư bừng dậy.
 
Nụ hôn say phải đâu là khờ dại
Ánh mắt nồng , da diết siết yêu thương
Em vân vê ảnh hình cũ còn vương
Anh khoảng trời luyến lưu em mong đợi.
 
Yêu là thế dẫu vô vàn cách trở
Dâng hiến nhiều chẳng đòi hỏi bao nhiêu
Anh vẫn còn vui chân bước lãng phiêu 
Em mãi đợi cuối con đường gai góc.
 
Đừng bảo em giống như là cô ngốc
Bởi yêu anh , em hóa kẻ tâm thần
Cứ vào ra thơ thẩn rồi tần ngần
Như lạc bước vào khung trời khao khát.
 
 

4 nhận xét:

  1. Chị xé tem và muốn nói với em rằng chị sẽ đăng vài bài thơ trên của em qua bên kia em nhé,chị chờ em đồng ý há!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em rất vui vì chị đã ghé thăm . Lúc này chị có khỏe không ? Còn việc post thơ em ở nơi khác thì thôi chị ạ . Em đang gom thơ của em về và lưu trữ trong blog này để khi rảnh rỗi sẽ chỉnh sửa và in thành tập làm kỷ niệm . Chúc chị luôn vui và hạnh phúc nha chị yêu !

      Xóa
    2. Vậy nhớ tặng chị nha,chị luôn cầu mong cho em được khỏe và an vui trong cuộc sống nhé!

      Xóa
    3. Chắc Chắn rồi chị yêu ! Khi nào in xong , em sẽ gởi tặng chị và các bạn khác nữa . Giờ em vẫn còn bận lắm , chưa chỉnh sửa được , chắc cũng cần khoảng thời gian lâu mới hoàn thành chị ạ . Chúc chị luôn vui và hạnh phúc tràn trề nhé !

      Xóa