Ta buồn than thở với trăng đêm
Trăng cũng vì ta rớt bên thềm
Trách ai vô tình như chẳng thấu
Mặc ta trăn trở dạ sầu thêm
*
Ta buồn trăng cũng có vui đâu
Lầm lũi trên cao sáng nhạt màu
Trăng có về qua nơi phố cũ
Nhắn người xưa đó hãy về mau .
*
Người bỏ đi rồi ta khổ đau
Tim ta ai xé nát ai cào
Chỉ chút tình sơ nào níu được
Bước chân viễn xứ đã lãng xao .
*
Ta viết vần thơ thoáng nghẹn ngào
Nhớ người, ta khóc suốt canh thâu
Ở xứ sương mù người nào biết
Lòng buồn, ta thức đêm chênh chao .