Ai nhuộm tím những con đường Đà Lạt
Tháng bảy về ngắm phượng lác đác rơi
Vòng xe quay, e ấp áo dài lơi
Rất hồn nhiên, ngu ngơ luồng suy nghĩ.
Mây che núi , rừng thông đang thủ thỉ
Dáng dốc đèo như thiếu nữ thanh xuân
Dừng chân nơi triền thác nước lưng chừng
Thả hồn trôi theo tiếng Tơ- rưng trổi.
Trời Đà Lạt sương giăng mờ nhạt lối
Níu chân người lữ khách mỗi lần qua
Tháng bảy về phố núi rộn ràng ca
Mưa hôn tóc , khăn choàng tha thướt gió.
Gởi Đà Lạt một tình yêu nho nhỏ
Tình cờ thôi , bắt gặp mắt ai cười
Nét duyên thầm chợt ẩn hiện trong mơ
Thành phố ngàn hoa , xa rồi mãi nhớ.
PEARL
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét