Có phải lời người thương phương xa?
Nương theo cánh gió bay la đà
Về nơi đất mẹ truyền sức sống
Ru giấc mơ ngoan, rót ngọc ngà.
Hay vì đêm qua nhớ người dưng
Hai hàng mi ướp lệ rưng rưng
Vầng trăng vô tình trôi ngang…thấy
Nhờ gió chuyển giùm nỗi nhớ nhung.
Cơn gió lạnh lùng ghé phòng đơn
Thổi buốt tim côi như trách hờn
Kẻ đã quên rồi , người vẫn nhớ
Đêm dài se sắt , giấc chập chờn.
Tình mãi xanh mơn mởn vườn đào
Chờ ai rảo bước ghé chân vào
Đây chốn thiên thai cùng thưởng ngoạn
Cầu vòng hạnh phúc tỏa sắc màu.
Gió cứ giận , xin đừng thét gào
Hãy mang âm điệu thật ngọt ngào
Đến người bên ấy xa vời vợi
Một tấm chân tình, trao gởi trao.
Nương theo cánh gió bay la đà
Về nơi đất mẹ truyền sức sống
Ru giấc mơ ngoan, rót ngọc ngà.
Hay vì đêm qua nhớ người dưng
Hai hàng mi ướp lệ rưng rưng
Vầng trăng vô tình trôi ngang…thấy
Nhờ gió chuyển giùm nỗi nhớ nhung.
Cơn gió lạnh lùng ghé phòng đơn
Thổi buốt tim côi như trách hờn
Kẻ đã quên rồi , người vẫn nhớ
Đêm dài se sắt , giấc chập chờn.
Tình mãi xanh mơn mởn vườn đào
Chờ ai rảo bước ghé chân vào
Đây chốn thiên thai cùng thưởng ngoạn
Cầu vòng hạnh phúc tỏa sắc màu.
Gió cứ giận , xin đừng thét gào
Hãy mang âm điệu thật ngọt ngào
Đến người bên ấy xa vời vợi
Một tấm chân tình, trao gởi trao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét