Suốt mấy hôm liền héo hắt đau
Chiếc răng hư hỏng …nhức làm sao!
Cơm chẳng ngon canh luôn sầu não
Buốt tới tận đầu, óc lộn nhào.
Trằn trọc thâu đêm dỗ giấc lành
Nào hay cơn gió lay động mành
Cuốn theo hơi lạnh tê tái quá!
Chiếc răng trở chứng …điếng hồn nhanh.
Thoa một chút dầu hiệu ó xanh
Uống thêm viên thuốc …sẵn để dành
Cơn đau đứt quãng …vui khôn siết!
Buồn ngủ thoáng qua …thật tròng trành!
Mới hay chỉ một chiếc răng sâu
Cũng đủ làm cho cơ thể sầu
Sống ở trên đời luôn ghi khắc
“Con ngựa đau , bỏ cỏ cả tàu.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét