Ta vẫn thức với đêm dài trăn trở
Ngẫm việc đời đến cạn nghĩ cùng suy
Kiếp con người lặn hụp giữa hỷ bi
Có khổ đau mới ngọt ngào hạnh phúc.
*
Ta đã từng vấn thân miền vinh nhục
Thất bại là nôi ru ngủ thành công
Ngập ngụa trong thực tại của có không
Rực niềm tin rồi tắt dần hy vọng.
*
Đời là thế có chi là quan trọng
Cho trái chanh chua chát đến tận cùng
Rồi cũng dâng vị ngọt thật lạ lùng
Của miếng đường mà đời thường ban tặng.
*
Thì cớ sao ta ôm sầu thầm lặng
Trách cứ đời phờ phĩnh lại tị hiềm
Buông bỏ hết, thuận quy luật thiên nhiên
Tâm an tịnh, lòng nhẹ nhàng viên mãn.
Xé tem nè...chị ghé thăm em cưng nhiều nè!
Trả lờiXóaTem vàng cho chị nè ...Bên chị có bị ảnh hưởng của bão không ? Em lo cho chị quá !
Xóa