HOÀI NIỆM
TÔI CHỈ LÀ HẠT CÁT TRÊN HOANG MẠC SƠ KHAI . TÔI CHỈ LÀ GIỌT NƯỚC NGOÀI BIỂN KHƠI HÙNG VĨ ...
Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2020
YÊU SAO HẠT NẮNG THÁNG BA
Đầu ngõ hoa vàng đã đươm cây
Tháng ba rủ nắng phủ lối đầy
Đàn chim khoe sắc vờn, chao liệng
Cánh lá nhỏ nhoi nhẹ rơi - bay.
Hoa vàng ngày ấy - nay vẫn vàng
Chim tắm nắng hồng vẫn lang thang
Khác chăng cảnh vật giờ hiu hắt
Cũng bởi lòng người đang ngổn ngang.
Từ dịch bệnh tràn lan khắp nơi
Nỗi lo lắng chẳng bao giờ vơi
Co ro na ơi! Covid hỡi
Thù hoán chi? Mi hủy diệt người.
Này! Nắng tháng ba rát thịt da
Hãy triệt tiêu giùm Corona
Giết chết chúng từ trong trứng nước
Hạt bọt khói mờ như sương sa.
Nhờ nắng hữu tình - nắng lung linh
Nắng như những chiến sĩ trung trinh
Góp phần khách quan diệt virus
Đẩy lùi dịch bệnh đáng tôn vinh.
Cảm ơn hạt nắng cứu chúng sinh
Giảm thiểu nguy cơ mắc bệnh tình
Xưa nắng tháng ba - vàng, không thích!
Nay yêu hạt nắng rất đậm tình.
PEARL
Thứ Tư, 26 tháng 2, 2020
TA LẠI LÀM THƠ
Ta xếp chữ theo dòng suy nghĩ
Gieo từng vần thi vị thành thơ
Thổi hồn vào áng vu vơ
Luật, niêm, bằng trắc đầy vơi ý tình.
Ta muốn vẽ bình minh trên biển
Tia nắng rơi ấm chuyến tàu xa
Bài thơ theo tóc bay xoà
Bàn tay khẽ chạm vỡ òa đam mê.
Ta muốn tô tràn trề gió lộng
Buổi trưa hè dưới bóng tre xanh
Bà lay cánh võng tròng trành
Lời ru chắp cánh giấc lành ước mơ.
Ta muốn thả hồn khơi nguồn cảm
Gặp hoàng hôn ảm đạm tím chiều
Ngập ngừng ta lại chắt chiu
Tin yêu cuộc sống, phiêu diêu thơ đời.
Ta muốn viết bài thơ trong sáng
Tặng người thân, bè bạn của ta
Mỗi bài thơ một bông hoa
Trong vườn thơm ngát, chan hoà yêu thương.
Ta vẫn ta - rất bình thường
Yêu thơ lại viết thơ vương vấn lòng.
PEARL
Thứ Tư, 12 tháng 2, 2020
ĐÒ ƠI!
Ta hẹn đò - trở lại bến xưa
Ôn kỷ niệm nắng mưa một thuở
Ta - đêm nằm nghĩ suy, trăn trở
Nhớ con đò hay ta nhớ người.
Ngày - chân đặt lên cát vàng tươi
Bến sông bỗng rạng ngời hạt nắng
Ta - đứng đó tưởng chừng thinh lặng
Dẫu sóng xô bờ cuộn đá gành.
Tìm mỏi mòn - đâu dáng dừa xanh
Bóng con đò thoáng nhanh tâm trí
Cây cầu bắc qua sông kỳ vĩ
Đò ơi! Ta đã lạc mi rồi.
Ngược ký ức - bổi hổi, bồi hồi
Nỗi nhớ chảy thành dòng nóng bỏng
Nước mắt ta hãy còn ngưng đọng
Trên khoé mi mà ngỡ hạt mưa.
Mưa ngày ấy - thấm áo lụa thưa
Lòng ta cũng lạnh tanh lần nữa
Người quay lưng - con đò nghiêng nửa
Về phía ta - chở nỗi ưu sầu.
Dẫu bến xưa giờ đã có cầu
Ta vẫn nhớ con đò ngày đó
Nhớ người xưa chưa lần dám ngỏ
Yêu ta - dù nho nhỏ, đò ơi!
PEARL
Thứ Ba, 11 tháng 2, 2020
ĐÊM
Tia nắng ngày hấp hối cuối chân mây
Khai sinh đêm, sương phủ dày nhân ảo
Trăng câu liêm lúng liếng treo cao ngạo
Sao chập chờn dạo vũ khúc chơi vơi.
Cây nằm im lắng nghe từng hơi thở
Đất nồng nàn trăn trở thức cựa mình
Gió biếng lười ngủ quên bất thình lình
Hoa giận dỗi - khép cánh xinh hờ hững.
Mắt phố thắp từng dãy màu đỏ lựng
Ô cửa cao dáng ai thoảng ngập ngừng
Tiếng nhạc ngân réo rắt giọt tơ rưng
Rót vào lòng lưng chừng nguồn thi vị.
Đêm ướp tóc bằng hương thơm Dạ Lý
Ủ lòng người ấm áp một vòng tay
Đêm thật thà dù đời lắm đổi thay
Vẫn trung thành với những ai thức trắng.
Đêm đứng im giữa khung trời thinh lặng
Ta thì thầm đêm ngân ngấn sương sa
Có lẽ đêm thấu hiểu được lòng ta
Gieo giấc ngủ ngập tràn mơ hoa mỹ.
PEARL
Thứ Sáu, 7 tháng 2, 2020
BÀI THƠ CHO ĐẤT BẮC (1)
Từ Nam, tôi ngược ra đất Bắc
Giữa Xuân còn phảng phất sương Đông
Sa Pa mây thả từng dòng
Giống như mái tóc bềnh bồng nhẹ bay.
Gió phần phật, lung lay nhịp bước
Fansipan lặng ngước nhìn trời
Tự hào cao ngất rạng ngời
Nóc nhà Đông nam á - đời còn ghi.
Thăm Cát Cát - thầm thì nho nhỏ
Người H' Mông ở đó nhiệt tình
Váy hoa, khoe sắc lung linh
Đường nghiêng,dốc thoải,chùng chình bước chân.
Rời Lào Cai , xa dần phố Núi
Xuôi Phú Thọ, rong ruổi Ninh Bình
Hoa lư - ghi dấu hành trình
Hợp nhất đất nước Vua Đinh đại tài.
Thăm Tây Bắc - chỉ vài ngày
Mà sao luyến nhớ - mê say là ngà.
PEARL
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)