CHÚC MỪNG NĂM MỚI

Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

TRINH NỮ


Em hoang sơ giữa đại ngàn gió lộng
Ta tình cờ bắt gặp lúc chiều buông
Hoa ngây thơ phơn phớt điểm tím buồn
Lá khép vội níu chân người lữ thứ.

Ta lang thang , bước đi càng tư lự
Sợ giẫm lên từng cánh mỏng li ti
Em – Mắc Cở đâu sánh kịp Tường Vi
Hay ngát hương như nàng Hồng tươi rói .

Em bình dị loài hoa đồng cỏ nội  
Cố vươn lên giữa gai góc hồng trần
Thân mảnh mai trinh trắng thật trong ngần
Dù bão tố vẫn kiên cường duyên dáng.

Ta tần ngần đứng bên lề bảng lảng
Gió quên mùa thôi réo rắt gọi mưa
Nâng nhẹ cành Trinh Nữ nhỏ thẹn thùa
Xếp trên tay lá say sưa mê ngủ.

Lòng bồi hồi nhớ kỷ niệm xưa cũ
Hoàng hôn rơi tím lịm phía chân trời
Có hai người tay chẳng muốn buông rời
Đâu đó khép vội nhành hoa trinh nữ.



Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014

QUỲNH HƯƠNG

 

Ta ngồi đây, đợi em tỉnh giấc
  Sau mùa dài , chợp mắt chơi vơi
Trăng nghiêng , mây xõa tóc lơi
Sao đêm lấp lánh , nụ chờ trổ hoa.


Vươn tay vào khoảng xa lạ lẫm  
Mắt mở choàng, em ngắm ánh trăng  
Xòe bao cánh mỏng trắng ngần  
Hương thơm ngào ngạt , tràn dâng ngập hồn.


Em thức chờ nụ hôn của gió  
Sương vuốt ve, ong trọ nhụy vàng  
Ta say bởi dáng đài trang 
  Quỳnh Hương em hỡi nữ hoàng của đêm.


Trong Khoảnh khắc , nghe tim quay quắt  
Ta yêu em  duy nhất trên đời  
Kiếp phù du chẳng đổi dời  
Một đêm hương tỏa , rã rời cánh hoa.



Em khép mắt , lòng ta đau thắt  
Em mệt nhoài , chìm giấc ngủ sâu  
Ta nâng từng cánh ngả màu 
  Đâu đây  hương thoảng ngọt ngào thôi miên.

Em ơi , ta mãi kiếm tìm
Bóng em dù chỉ một đêm ...thỏa lòng.


( Đợi suốt cả đêm để ngắm đóa Quỳnh Hương nở rồi tàn thật không còn thú gì bằng !)
 

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

CHIẾC RĂNG SÂU



 
Suốt mấy hôm liền héo hắt đau  
Chiếc răng hư hỏng …nhức làm sao!  
Cơm chẳng ngon canh luôn sầu não  
Buốt tới tận đầu, óc lộn nhào.
 
 
Trằn trọc thâu đêm dỗ giấc lành  
Nào hay cơn gió lay động mành  
Cuốn theo hơi lạnh tê tái quá!  
Chiếc răng trở chứng …điếng hồn nhanh.
 
 
Thoa một chút dầu hiệu ó xanh  
Uống thêm viên thuốc …sẵn để dành 
  Cơn đau đứt quãng …vui khôn siết! 
  Buồn ngủ thoáng qua …thật tròng trành!
 
 
Mới hay chỉ một chiếc răng sâu  
Cũng đủ làm cho cơ thể sầu  
Sống ở trên đời luôn ghi khắc  
“Con ngựa đau , bỏ cỏ cả tàu.”



 

Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014

BA





 
Đã bốn năm rồi ba khuất non  
Mẹ già mòn mỏi  dạ héo hon 
  Tóc đen nhuốm bạc vì sương gió 
  Lẻ bóng loan phòng in gối đơn .
 
 
Con thấy mẹ thường thức thâu đêm  
Nhai miếng trầu cay quện tay têm 
  Đôi  mắt trầm tư buồn sâu lắng  
Nhìn hạt sương khuya đọng bên thềm.
 
 
Chắc mẹ nhớ ba , nhớ thật nhiều  
Tính hiền chất phác được người yêu  
Giúp đỡ chân thành bà con quý  
Mẫu mực noi gương vợ con chiều.
 
 
Mẹ dạy chúng con học tập ba  
Thành người hữu ích cho nước nhà 
  Góp phần nhỏ bé cùng gìn giữ  
Bờ cõi non sông trải gấm hoa.
 
 
Con thắp nén hương lệ ngắn dài
  Cầu ba siêu thoát chốn thiên thai   
  Ngã trần gian con phụng dưỡng mẹ 
  Chữ hiếu chu toàn chẳng đổi thay. 


Thứ Tư, 11 tháng 6, 2014

THĂM QUÊ



Lòng háo hức như thuở thơ được bánh
Nửa phần tư mẹ cất để dành riêng
Đặt chân lên mảnh đất tổ thiêng liêng
Nỗi nhớ quê đến bây giờ mới thỏa.
 
Hàng cau xanh trĩu nặng buồng trước ngõ
Lá trầu không vẫn quấn quít thân cau
Mẹ vẫn còn miệng móm mém nhai trầu
Thơm loang tỏa ngạt ngào gian bếp ấm.
 
Góc vườn sau giậu mồng tơi tươi thắm
 Men bờ ao rau đắng phủ xanh rờn   
Khóm cúc xinh rủ ong bướm chập chờn
Bức tranh đẹp nét cọ nào tả được.
 
Ở phương xa bao lần con ao ước
Về lại quê , thăm mẹ tuổi xế chiều
Thắp nén nhang nhận tội với ba yêu
Ba tha lỗi cho đứa con ly xứ.
 
Ngả đầu trên gối mẹ đầy tư lự
Con ngắm nhìn khuôn mặt mẹ đượm vui
Đôi bàn tay tuy gân guốc sần sùi
Con thấy như đóa liên hoa nở rộ.
 
Có một điều con chưa từng thổ lộ
Con yêu mẹ hơn chính bản thân mình
Con yêu quê bởi có những dáng hình
Của ba mẹ gia đình ở trong đó.